Tới trường, tui nhảy xuống xe, nói tiếng cảm ơn với ẻm. Vi cười hì hì, nói không có chi rồi dắt xe đi gửi.
Vô lớp, thấy thằng Quý ngồi 1 đống mặt hầm hầm. Tui biết là nó giận chuyện hồi nãy. Bước tới định giải thích cho nó hiểu thì…
– Mày biến đi, tao đéo cần giải thích!!!!!
Tui giật mình, thụt lại mấy bước. Lát sau, Vi bước vô. Thấy thằng Quý nằm úp mặt xuống bàn. Vi hỏi tui có chuyện gì vậy, xong, Vi tới vỗ vai Quý. Chắc nó không biết là Vi nên nó đứng phắt dậy, trúng Vi. Vi té phịch xuống đất. Nó đứng đó nhìn, mặt mày nó xanh lét. Mấy nhỏ con gái ùa lại như bầy vịt, xúm lại đỡ Vi. Miệng thì liến thoắng chửi thằng Quý vũ phu. Vi đứng dậy, môi em chảy máu. Hai mắt đỏ hoe ngấn lệ. Thằng Quý thì thất thần nhìn Vi, không nói được 1 lời…
Tùng… tùng…